Được gặp Bác, cháu đã no rồi!

18/05/2008
Anh hùng Lao động Hồ Thị Lượm đã bằng tuổi Bác Hồ ngày Bác đi xa nhưng còn mạnh khỏe lắm, vui vẻ tiếp chúng tôi trong căn nhà nhỏ ở phường Phủ Hà, thành phố Phan Rang – Tháp Chàm.

Phiêu dạt nhiều nơi vì công tác cách mạng, cuối đời, đôi vợ chồng đóng góp nhiều công sức cho những cánh đồng muối từ Bắc vào Nam chọn vùng ven biển nhiều nắng và gió, hai điều kiện cần thiết để hạt muối kết tinh, làm nơi thảnh thơi an dưỡng tuổi già cùng con cháu.

Cô bộ đội Hồ Thị Lượm sau hiệp định Genève 1954, từ chiến khu Dương Hòa ở Thừa Thiên – Huế tập kết ra Bắc, cùng tiểu đoàn về Nghệ An xây dựng đồng muối.

Một thời gian sau, do yêu cầu của cuộc kháng chiến chống Mỹ ở miền Nam, trên đồng muối vắng dần những đồng đội nam của cô Lượm.

Năm 1963, một tổ sản xuất gồm 16 phụ nữ được thành lập ở xí nghiệp Muối Vĩnh Ngọc, cô Lượm được bầu làm tổ trưởng. Liên tục các năm sau đó, tổ nữ Hồ Thị Lượm luôn vượt kế họach trước thời gian, dù nhận trách nhiệm sản xuất ở khu vực khó khăn nhất của xí nghiệp.

Khu vực sản xuất của tổ nữ gọi là đường 19, nhiều mùa muối không tổ nào đạt kế hoạch sản xuất, vì : ở vị trí cao nên không đủ nuớc mặn; sân phơi vừa ít vừa xấu…

Từ khi nhận nhiệm vụ, dưới sự lãnh đạo của Hồ Thị Lượm, tổ nữ đã cải tạo mương dẫn nước rộng và sâu hơn; xây cống để chủ động lấy nước; cải tạo sân phơi; theo dõi kỹ diễn biến thời tiết nhằm tận dụng thời gian nắng tốt…

Từ năm 1965, Mỹ tăng cường đánh phá miền Bắc, tổ nữ Hồ Thị Lượm phải đào giao thông hào làm đường đến khu vực sản xuất, vừa sản xuất vừa sẵn sàng chiến đấu; ngoài mồ hôi, hạt muối trong thời kỳ này còn nhuộm máu của các tổ viên tổ nữ.

Sau một trận đánh máy bay Mỹ trên đồng muối, Bác Hồ đã gửi tặng Hồ Thị Lượm một chiếc huy hiệu của người. Và trong đại hội anh hùng, chiến sĩ thi đua chống Mỹ, cứu nước năm 1967, người công nhân – chiến sĩ Hồ Thị Lượm đã được vinh dự tuyên dương Anh hùng Lao động.

Bà Hồ Thị Lượm cho tôi xem những tấm ảnh hoen ố màu thời gian các cô gái trẻ trung đang bắn máy bay Mỹ trên đồng, các cô gái khỏe mạnh kéo xe cút kít chở đầy muối trắng; giọng bà xúc động :

“Tôi không sao quên được hình ảnh Bác Hồ trong buổi gặp mặt năm đó tại Phủ chủ tịch. Bác kêu các cháu gái đến bên bác. Tôi cứ nhìn Người không chớp mắt. Bác tươi cười bảo tôi : Sao cháu không ăn bánh kẹo? Tôi đáp nhanh không suy nghĩ : Từ nhỏ cháu đã ao ước được gặp Bác, nay gặp Bác rồi cháu sung sướng lắm nên không ăn gì hết cũng no. Bác Hồ vốc cho tôi một vốc kẹo bảo cháu mang về cho các con”.

Bà Lượm xếp lại các tấm ảnh của một thời hào hùng và gian khổ, tay run run nâng niu tấm huy hiệu bác Hồ mà bà cất giữ nơi trang trọng nhất hơn ba mươi năm qua. Người đảng viên gần bốn mươi năm tuổi đảng vẫn còn nguyên xúc động như ngày được Bác trìu mến, ân cần thăm hỏi, dặn dò về gia đình, công việc.

Theo Nguyễn Huỳnh
Tiền Phong

TÂM ĐIỂM

CÁC ĐỀ ÁN

Video