Hành trình khởi nghiệp của nữ triệu phú Kalpana Saroj

07/05/2021
Kalpana Saroj sinh năm 1958, trong một gia đình dưới mức trung lưu ở Vidarbha với 3 chị gái và 2 anh trai. Kalpana Saroj thường bị bạn bè trêu chọc ở trường và bị ép kết hôn khi mới 12 tuổi

Tuổi thơ gian khó

Kalpana Saroj được mô tả như "triệu phú khu ổ chuột" phiên bản nữ bởi cuộc đời gian khó nhưng đầy ngoạn mục của mình. Sinh ra trong nghèo khổ, lại là nạn nhân của những hủ tục lạc hậu trong xã hội Ấn Độ, luôn phải gánh chịu những đau đớn về cả thể xác và tinh thần. Bà đã phải đấu tranh với áp lực xã hội để rời khỏi chồng mình và tìm mọi cách làm chủ cuộc sống của mình. Đến bây giờ, bà đã trở thành một nữ triệu phú của Ấn Độ.

Khi đó, hệ thống đẳng cấp tại Ấn Độ tồn tại từ xã hội cũ, chia con người thành 5 giai cấp khác nhau, trong đó Dalit là tầng lớp thấp nhất. Những người thuộc tầng lớp thấp sẽ bị phân biết đối xử.

Kalpana Saroj từng chia sẻ: "Cha tôi không phải là một người đàn ông có học thức cao, nhưng nhờ công việc của mình trong cơ quan thực thi pháp luật, cha được giải phóng khỏi những quan niệm lạc hậu và muốn tôi hoàn thành việc học của mình".

Cha bà đã cho phép con gái được đi học nhưng hầu hết mọi người trong gia đình đều thuyết phục Kalpana Saroj trở thành cô dâu khi tròn 12 tuổi. Kalpana Saroj đã được đưa tới Mumbai cùng với chồng tương lai khi mới 10 tuổi nhưng vô cùng bị sốc khi phát hiện ra mình đang phải sống trong 1 khu ổ chuột.

"Tôi là một đứa trẻ 12 tuổi gầy gò, chịu trách nhiệm với tất cả các công việc nấu nướng, dọn dẹp, giặt ủi,… cho một hộ gia đình hơn chục người. Nhưng thế chưa hết. Họ rất tàn bạo, coi tôi thì như vật tế thần. Họ sẽ kiếm những cái cớ nhỏ nhất như quá nhiều muối trong thức ăn, nhà chưa được cọ rửa sạch sẽ,.. để rồi đánh, đấm và đập tôi một cách dã man. Họ bỏ đói và không ngừng những hành vi lạm dụng tình cảm và cả thể xác lên tôi", Kalpana kể lại.

Kalpana không được phép ra ngoài hoặc duy trì bất kỳ liên lạc nào với gia đình. Bỏ chồng là một điều tối kỵ trong văn hóa Ấn Độ, nhưng may mắn thay, cha cô, người làm việc trong thị trấn, đã đến thăm mong làm con gái bất ngờ. "Ông sững sờ và nói rằng nhìn tôi như xác chết biết đi chứ không phải con gái mình." Ông lập tức đưa con gái đi bất chấp dư luận, cũng từ đó cô được thả tự do.

Hành trình trở thành triệu phú

Năm 1972, Kalpana chuyển đến Mumbai để làm công việc may vá toàn thời gian ở nhà một người thân. Không lâu sau, cha cô bị mất việc, Kalpana lại gánh trên mình trọng trách kiếm tiền, trở thành trụ cột của gia đình.

Kalpana bắt đầu bằng việc kiếm được chưa đầy 1 đôla một tháng nhưng bà đã không ngừng học hỏi để mở rộng công việc kinh doanh của mình và kết quả là thu nhập của bà ngày một tăng. Tuy nhiên, số tiền mà Kalpana kiếm được không đủ để trả cho việc điều trị bệnh cho em gái, đây cũng là thời điểm Kalpana hạ quyết tâm kiếm tiền. "Tôi đã rất thất vọng và nhận ra rằng tiền làm chủ cuộc sống và tôi cần phải kiếm nhiều tiền hơn". Bà đã vay một khoản tiền lớn từ chính phủ để phát triển kinh doanh nội thất và mở rộng cơ sở may của mình.

Từ chương trình Mahatma Jyotibhai Phule, Kalpana vay được số tiền 50.000 Rupee bắt đầu kinh doanh đồ nội thất, cả cao cấp và giá rẻ. Đây cũng là lúc Kalpana học được những kĩ năng đầu tiên để trở thành một doanh nhân, từ nghệ thuật đàm phán đến xác định xu hướng thị trường.

Khi đó cuộc sống đỡ khắc nghiệt hơn, cô bắt đầu một mở tổ chức phi chính phủ nhỏ, nơi tổng hợp và phân phối kiến thức về các khoản vay cùng các chương trình khác nhau của chính phủ dành cho những người có hoàn cảnh như mình. Khoảng 3.000 người đã tham gia hiệp hội của Kalpana và có một nhóm 11 thành viên hiện đang làm việc tại tổ chức này.

Năm 1999, công ty còn lại dường như cũng đang trong tình cảnh tương tự. Các công nhân tìm gặp Kalpana – khi ấy đã trở thành mộ nữ doanh nhân có tiếng tăm, cầu xin cô cứu công ty, cứu lấy sinh kế của họ. Dù không hề có kiến thức hay kinh nghiệm gì trong lĩnh vực mới này nhưng "nghĩ về 566 gia đình chết đói đã khiến tôi trăn trở. Tôi không có gì để mất."

Năm 2000, Kalpana, khi ấy 42 tuổi, đồng ý ngồi vào hội đồng quản trị và chịu mọi trách nhiệm pháp lý. Trong suốt 6 năm tiếp theo, bà đã chạy vạy để thuyết phục chính phủ cùng các ngân hàng giảm nợ cho công ty. Kết quả là không những không phải phải trả tiền phạt và lãi, họ còn khấu trừ 25% so với số tiền gốc. Sau 3 năm, các khoản vay ngân hàng, nợ lương công nhân đều đã được trả.

Đến nay, Kamani không còn là một công ty ốm yếu mà trái lại, doanh thu lên đã lên tới 1.000 Rupee core (khoảng 143 triệu USD) với khả năng sản xuất 7.000 -10.000 tấn hợp kim mỗi năm. Kalpana đã được Chính phủ Ấn Độ trao tặng giải thưởng Padma Shri về Thương mại và Công nghiệp vào năm 2013 và cũng được Chính phủ Ấn Độ bổ nhiệm vào hội đồng quản trị của Ngân hàng Bhartiya Mahila.

Triệu phú Kalpana chia sẻ với các bạn trẻ khởi nghiệp rằng: "Nếu như bạn đặt trái tim và tâm hồn vào công việc và không bao giờ từ bỏ, mọi thứ có thể xảy ra với bạn," bà tiết lộ về câu "thần chú" của mình.

khoinghiep.org.vn

TÂM ĐIỂM

CÁC ĐỀ ÁN

Video