Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi có anh

28/03/2011
Đã có lúc hạnh phúc của gia đình tôi đứng trên bờ vực thẳm. Niềm tin bị tổn thương, sự nghi ngờ gặm nhấm tình cảm và mọi sự tưởng như không thể cứu vãn…

Cuộc hôn nhân giữa tôi và anh không do bị ép buộc nhưng cũng không hẳn có tình yêu. Chúng tôi đến với nhau khi cả hai đã trải qua những mối tình đầu sâu nặng và có chung cảm giác mệt mỏi, muốn tìm một bến đỗ yên ổn, phù hợp. Tôi và anh đều biết rõ về quá khứ của nhau, chúng tôi thẳng thắn, không giấu giếm và chấp nhận những gì của riêng từng người.

Chúng tôi đã có một gia đình bình yên, êm ấm. Cuộc sống tình cảm tuy không lãng mạn nhưng nặng nghĩa vợ chồng. Từ khi lấy nhau, anh rất trân trọng cuộc sống gia đình, anh không để tôi phải suy nghĩ và hờn ghen về quá khứ của anh. Tôi cũng chưa bao giờ thấy anh và người bạn gái cũ có liên lạc hay thông tin gì với nhau.

Rồi một lần đến phòng làm việc cơ quan anh, vô tình mở ngăn tủ đựng đồ cá nhân của anh, tôi bàng hoàng khi thấy trong đó lưu giữ những kỷ niệm ngày xưa của anh: cuốn nhật ký anh ghi khi còn đi học, những bức ảnh anh chụp với bạn gái khi đi chơi và cả một tập thư rất dày của cô ấy gửi cho anh. Tôi đã không cưỡng được lòng mình, đọc trộm nhật ký của anh để đau đớn biết rằng, khi anh đã nói lời yêu tôi thì anh và cô ấy vẫn còn tình cảm, vẫn gặp nhau mỗi lần anh về quê (anh và cô ấy cùng quê với nhau). Tồi tệ hơn, ngay cả khi chúng tôi đã có kế hoạch làm đám cưới, anh và cô ấy vẫn gửi thư cho nhau, nói với nhau lời yêu thương nồng nàn, nỗi nhớ mong cháy bỏng… Tôi tuyệt vọng vì cảm giác bị dối lừa.

Tôi rơi vào khủng hoảng, suy sụp cả tinh thần và thể xác. Anh biết chuyện và rất bối rối. Thấy tôi quá đau khổ, anh đã chủ động giải thích với tôi. Anh bảo quá khứ đó đã xa rồi. Chuyện ngày xưa, khi nói yêu tôi mà anh vẫn còn liên lạc với cô ấy vì anh không thể đoạn tuyệt ngay lập tức một mối tình, rằng khi đó anh mới chỉ 27 tuổi, cái tuổi còn quá trẻ, chưa đủ bản lĩnh để làm chủ mọi tình huống, đặc biệt là trong hoàn cảnh cô ấy còn quá yêu anh và luôn dọa tự tử vì anh…

Anh khẳng định sau khi anh lấy tôi, mọi chuyện quá khứ với anh chẳng còn ý nghĩa gì, quan trọng nhất trong cuộc đời anh bây giờ chỉ có mẹ con tôi. Anh nói anh yêu tôi, tình yêu đó không gì so sánh được, không người con gái nào có thể thay thế tôi trong trái tim anh.

Bất chấp những lời giải thích, thái độ yêu chiều, nhẫn nhịn của anh, tôi như hóa đá. Cảm giác bị lừa dối luôn choán ngợp tâm trí tôi, khiến tôi cảm thấy ghê sợ mỗi khi ở bên anh. Cuộc sống vợ chồng của tôi bế tắc và rạn vỡ.

Sống bên anh hơn chục năm trời, khi đã ở độ tuổi chín chắn, sâu sắc, thế mà tôi lại để mình rơi vào mớ bòng bong rối rắm của lứa tuổi đôi mươi yếu ớt, nông nổi. Tôi vô tình giũ bỏ tất cả những cố gắng của anh, nghi ngờ tấm chân tình của anh ấy để tự chuốc khổ cho mình.

Thật may mắn cho tôi, anh đã không nản lòng. Từng ngày, từng ngày, anh lặng lẽ bên tôi, chịu đựng sự ghẻ lạnh của tôi. Anh cần mẫn góp nhặt lại niềm tin cho tôi, mang hơi ấm của tình yêu thương gia đình hàn gắn vết thương lòng ích kỷ của tôi. Anh đã giúp tôi tìm lại sự bình an trong tâm hồn, trái tim tôi đã ấm lại sau những tháng ngày khổ đau, dằn vặt.

Tình yêu hồi sinh để tôi và anh gắn bó cùng nhau đến cuối con đường đời xa tắp. Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi có anh.

VH
TTTT

TÂM ĐIỂM

CÁC ĐỀ ÁN

Video