Mẹ của 51 em bé mồ côi

Năm 1968, khi ấy bà Phú 28 tuổi, trong một buổi đi làm đồng về, bất chợt nhìn thấy một đứa trẻ sơ sinh bị bỏ rơi giữa đường. Không cầm lòng được, bà ẵm đứa bé về nhà và tự hứa sẽ nuôi dưỡng thằng bé tội nghiệp ấy nên người. Bảy năm tiếp theo, bà lại nhận thêm ba đứa trẻ nữa.
Đến năm 1975, mặc dù cuộc sống kham khổ, bà Phú lại dang rộng cánh tay, lần lượt đón về nuôi 47 em bé mồ côi. Để nuôi được từng ấy đứa con, mẹ Phú phải thức khuya, dậy sớm, ăn không no, mặc chẳng lành, phải xoay xở, bươn chải, tính toán đủ đường và làm bao nhiêu thứ việc.
Nhiều đứa con trưởng thành, làm ăn phát đạt, muốn mời mẹ vào sống ở thành phố hưởng tuổi già an nhàn, nhưng mẹ Phú nhất quyết không chịu đi. Năm nay mẹ Phú đã 62 tuổi, vẫn phải bận bịu, vất vả với ba đứa trẻ mồ côi chưa tròn 1 tuổi. Bà Phú tâm sự: "Từ tấm bé tôi đã chịu cảnh mồ côi, nhiều cay cực, mất mát. Lớn lên tôi muốn làm những điều tốt đẹp cho trẻ mồ côi. Bây giờ tôi đã làm được một phần mong ước của mình...".